Lý An và Lý Hạo là hai anh em ruột sống tại một ngôi làng nhỏ nằm bên dòng sông Dương Tử. Lý An, 27 tuổi, là anh trai, người luôn chăm sóc và bảo vệ em trai mình như một người cha. Lý Hạo, 20 tuổi, thông minh và lanh lợi, luôn kính trọng và yêu quý anh trai như một người thầy.
Từ nhỏ, cả hai đã gắn bó không rời. Mỗi sáng, họ cùng nhau ra đồng làm việc, giúp cha mẹ cày cấy. An thường nhường cho Hạo những công việc nhẹ nhàng hơn, luôn dặn dò cẩn thận từng bước để em mình không gặp nguy hiểm. Khi công việc hoàn tất, họ lại ngồi bên bờ sông, thả những chiếc thuyền giấy trôi theo dòng nước, vừa trò chuyện vừa cười đùa.
Một ngày cuối tuần, họ quyết định leo lên ngọn núi gần làng để tận hưởng khung cảnh thiên nhiên. Lý An mang theo giỏ đồ ăn do mẹ chuẩn bị, trong khi Lý Hạo hăng hái dẫn đường, cẩn thận chọn lối đi an toàn nhất. Họ trò chuyện về đủ thứ, từ những kỷ niệm thời thơ ấu đến những ước mơ tương lai. Lý Hạo muốn rời làng để học đại học tại thành phố lớn, còn Lý An hy vọng em trai sẽ đạt được mọi ước mơ của mình, dù trong lòng có chút lưu luyến.
Khi lên đến đỉnh núi, cả hai ngồi xuống và mở giỏ đồ ăn. Lý Hạo cười tươi khi thấy món bánh bao nhân thịt yêu thích, do chính tay Lý An nặn. Gió nhẹ thổi qua, mang theo hương thơm của cỏ cây và đất trời. Họ ngắm nhìn cánh đồng phía dưới, dòng sông lấp lánh ánh mặt trời như một dải lụa vàng trải dài vô tận.
Lý An đặt tay lên vai em trai, nói với giọng trầm ấm: “Hạo, dù em đi đến đâu, anh sẽ luôn ở đây, là chốn em có thể quay về.” Lý Hạo cảm nhận rõ tình yêu thương vô bờ bến của anh trai, ánh mắt rưng rưng xúc động. “Em biết, anh à. Và em cũng sẽ luôn nhớ những ngày tháng này, những ngày chúng ta sống và hạnh phúc bên nhau.”
Buổi chiều, họ trở về nhà, lòng tràn đầy niềm vui và sự gắn kết. Với họ, dù cuộc sống có thay đổi ra sao, tình anh em sẽ mãi là điều thiêng liêng nhất.